30 rồi buồn nhỉ
không anh nắm tay em
đêm lặng lẽ loanh quanh
theo nỗi niềm em vòng vo năm ba dạo
30 rồi không còn anh nữa...
chỉ những khoảng kí ức nhập nhoạng trôi em miên man giữa hai bờ thực ảo, nhớ quên
em dặn lòng mình đừng hát khúc hẹn hò con sông ngâu lắm nỗi truân chuyên
đường về nẻo tình xa ngái
không anh chật vật u buồn...
30 rồi em lạc về vùng pha lê vỡ bi thương
cả mái tóc cũng ướt nhòe nước mắt
biết nơi nào anh có còn chiu chắt
những kỉ niệm nguyên lành như thủa đất mở cõi hồng hoang
30 rồi em chỉ còn những ngón tay lang thang
mòn gầy trên từng con phím
khung cửa ngày 30 sầu màu tím lịm
như em im lìm tự sâu thẳm hồn mình
30 một cánh cửa đóng lặng im
cho những dãy số đời người nối nhau đi mải miết
đoạn thời gian hai đầu bước tiếp
cuối con đường có ai đứng đợi em...?
em khoác lên đời mình những câu thơ tình vữa tèm lem
cái màu áo hồng hồng và màu hoa vàng vàng thiếu nắng
dăm ngày mưa thảng thốt trời tắt lặng
xanh xanh nhạt nhòa bạc thếch một ngày yêu...
30 rồi em hết yêu kiều
hết cả vẻ nhu mì anh tìm kiếm
em gọi đêm về lấp liếm
nét môi cười đã thoáng nét điêu ngoa....
đêm 30...đồng lõa hẹn thề đã lỗi, em tự cho mình nhớ về kí ức của anh
vùng thời gian năm tháng loanh quanh
em trôi giữa hai bờ quên- nhớ
Thời gian đi miệt mài khắc chạm vào em từng thớ...
nụ cười và ánh mắt anh!
Thời gian chạm khắc vào em những mong manh
Của vùng pha lê vỡ...
Thử phát xem sao :))
Trả lờiXóalike mạnh ;))
ngồi nhìn zậy chịu sao nủi chài :))
Trả lờiXóabữa mình xóa rùi cơ mừ, sao còn ngồi đây zạ?
Xóangồi ngắm trăng :D
Xóaxóa giùm cái hình đê ông Lãnh.
Trả lờiXóa